BanThaoCuaVoNgon

 

BẢN  THẢO  CỦA  VÔ  NGÔN

    trích từ các sổ tay hay bản thảo - vừa là công trường vừa là tha ma của chữ   - mấy ḍng suy nghiệm về sáng tạo và im lặng dưới đây là  vết tích cuộc hành tŕnh vô định đi t́m ĐẤT THƠ

CHÂN  PHƯƠNG

 

# ngôn từ đi về đâu ?  các cửa miệng xoay ṿng sinh tử…

# từng chữ từng câu rời sự vật, lê ẩn dụ như bóng lạ qua mọi tha ma…

# thần chết thiếp giấc bên xấp giấy trắng; đừng khuấy động im lặng…

# xương xẩu với đá sạn rồi sẽ đắm ch́m, giữa biển thời gian vẫn nổi trôi chiếc vỏ chai…

# biển không ấp úng quanh co, sa mạc chẳng cần lập thuyết, c̣n thịt da ?

# tha ma các chân trời là khởi điểm ṿng tṛn; bước đi xa cũng là bước quay về…

# rời logos, các mũi tên chỉ đường găy vụn trong vô thức…

# biển thè lưỡi liếm những bờ cát trống; ích ǵ thuật múa nhảy trên đầu sóng!

# chưa kịp ra khơi, lũ tàu thuyền định mệnh đă ch́m vào vĩnh cửu rách đôi!

# từng hạt nước mồ côi thấm qua chín tầng trời; mục ră ngôn từ cùng im lặng…

# thắt xong cà vạt trắng,  lũ ngă tướng ngu ngơ chờ kịch bản…

# cũ mới song song hai đường ray, các ngôn thuyết theo nhau về bến gió…

# đứng ngồi trong tủ kính thời gian, các giai nhân chờ thần chết xem mặt chọn hàng…

# niết bàn không có cổng vào, ngựa đá thẩn thơ chờ hiện tại…

# mấy hạt mưa thui thủi, cột đèn cột điện tựa lưng nhau…

# chán tṛ cút bắt với mây xám mây đen, gió nghịch ngợm chui vào chui ra vỏ ốc…

# nụ hôn đầu và cơn say cuối sẽ để lại ǵ ngoài ánh sao rơi?

# mồm đất, nanh núi, lưỡi biển nhai nuốt dần các dự án đời tôi.

# nhanh hay chậm, các ṿng tṛn đều lăn về hoang địa.

# tôi sắp đi trọn ṿng phi – tôi ; đâu là bến đỗ luân hồi ?

# thiên thu là tha ma những tấm gương…

# chẳng c̣n lối thoát từ khi xuất hiện khung cửa trống…

# mang trên đầu hào quang số Không,  bọn nhà thơ tâm thần suốt đời đi t́m số Một !

# số một nhân với số không thành vô tận mộ bia…

# vầng dương lặn trên bàn tay Phật…

   chủ tịch danh dự các tha ma – tôi độc ẩm trước tà huy không khán giả.

# màn đêm hay màn sân khấu - bắt đầu vở kịch của sát na…