HuyenBiHocKFrigyesNHNhung

 

Huyền bí học

 

Sau ba giờ đêm, một kẻ lạ mặt đến ngồi cạnh bàn của tôi. Quán cafe lúc này rất vắng.

Kẻ lạ tự giới thiệu ḿnh là hoàng tử Thổ nhĩ kỳ, và hỏi tôi có chơi bài không. Tôi bảo không, tôi không có tiền đâu.

Hắn đằng hắng, lảng sang nói về các thày tu khổ hạnh, những người mười năm ngồi trên một cái chiếu, và biết há mồm ba ngày liền tù t́.

Hắn bảo,ở Ấn độ hắn biết một thày tu như thế, người quấn cánh tay ba ṿng vào cổ và ngồi như thế bốn mươi năm liền.

-Anh đừng dối trá – tôi vừa ngáp vừa bảo.

Hắn thề sống chết về việc hắn nghĩ một lúc bằng bốn thứ tiếng, có thể nuốt chửng bàn tay, rồi tư nữa lại nhả ra;

nếu chẳng may tôi đi về phía nhà hắn, hắn sẽ biểu diễn cho tôi xem.  Nếu chẳng may bây giờ tôi có một forint, chúng ta đi xe cùng về.

- Cảm ơn, khi nào thời cơ đến.

Nghe vậy hắn nói về huyền bí học, và đảm bảo, hắn có thể nói chuyện với các lực lượng siêu nhiên, như đang nói với tôi.

Thần Lửa quản lư các lực lượng này, và là người quen chí thiết của hắn. Thần biết nâng hai cái bàn một lúc bằng một ngón tay, v́ các ngón tay của ngài có lực siêu nhiên. Rất đặc biệt, thật đấy, tôi hăy đưa ngay một forint, v́ thần Lửa cũng muốn thế.

-         Này, - tôi bảo- chúng ta hăy nói sang chuyện khác đi.

Hắn nhảy sang lĩnh vực âm nhạc, và giải thích, bảy thiên thể cần phải coi như bảy âm thanh, khi chúng quay xung quanh Mặt trời, và hắn thường xuyên nghe thấy các thiên thể hát.

 Hắn bắt đầu ê a, rồi bảo hắn rất hay nghe thấy điệu hát này.

 Nghe hắn ngêu ngao một hồi, tôi bảo nghe  giống đoạn nhạc kịch kabaré ” Nụ hoa hồng và con ong”.

Hắn suy tư một tư rồi dễ dăi bảo, ừ đúng đấy. Nhưng cũng không sao, các thiên thể miễn là vẫn quay theo đường ṿng tṛn. Ông nh́n mà xem, hắn bảo, thật đấy, tôi giải thích ngay đây, miễn là tôi đưa một forint, cứ cho đấy là mặt trời.

-         C̣n lâu nhé- tôi bảo- đừng nói chuyện ấy với tôi.

Hắn húng hắng ho, rồi chuyển sang chuyện gọi hồn. Vấn đề này cực kỳ, có thể nói chuyện thoải mái với hồn luôn. Nhưng không nói trực tiếp được, có cách thức riêng của nó. Con người  cần vẽ một ṿng tṛn lên bàn, viết vào đấy các chữ cái abc. Rồi chính giữa ṿng tṛn, con người đặt một forint, rồi cả hai đặt ngón tay của ḿnh lên đồng tiền.

-         Hai người?- tôi hỏi ngờ vực- cùng giữ chặt một lúc như nhau?

Hắn cam đoan, tôi lấy ra một đồng forint, rồi cả hai chúng tôi đặt ngón tay của ḿnh lên. Hắn tắt đèn, hăm hở khấn thần Omar hăy hiện h́nh.

-         Chúng ta sắp biết. Đồng tiền sẽ tự nó quay, đi từ chữ cái này đến chữ cái kia, và trả lời.

Đúng thế. Đồng tiền bắt đầu chuyển động dưới ngón tay tôi. Chữ cái đầu tiên: A

-         Đủ rồi!- tôi nói và cất ngay đồng forint vào túi- tôi biết cái ǵ xảy ra. Thần Omar sẽ bảo „Anh hăy cho ta vay đồng tiền này”chứ ǵ, tội nghiệp Omar! Trong quán cafe khác thần cũng làm thế.

-         Hà, hà…môn huyền bí học quả thật rất ly kỳ, nhưng tôi thần bí tối nay thế là đủ rồi.- tôi bảo hắn.

 

Nguyễn Hồng Nhung dịch từ bản tiếng Hung

( 2009.06.18)