ThangTuNHNhung

Tháng Tư

 

 

 

Hoa đào, hoa mận nở trước tiên, cùng những bụi Mưa vàng suộm bông óng, chi chít từ ngọn xuống tận gốc.

 

Cỏ mướt mềm, như tóc phủ bờ vai, cứ tươi xanh, dù phiền muộn thiếu tay ai khẽ vuốt.

 

Những nụ cây tháng Ba e ấp hôm qua, sang tháng Tư, nay tiết xuân ấm áp, hết thảy buông ḿnh, biến thành những phiến lá dài thanh mảnh, dịu dàng.

 

Chỉ những cây thật già, trầm ngâm suy tưởng, vào tháng Tư rồi, mới chịu lác đác nhú vài đọt xanh non.

 Nỗi ưu tư hữu hạn, khiến cây già phân vân trước phơi bày sự sống hồi sinh? Bởi cái vĩnh cửu vô h́nh, ẩn náu hết cả, dưới rễ đâm sâu thẳm, trong ḷng đất đen.

 

Từ đỉnh cao nhất của những ngọn thông, nơi những túm quả nâu sần sùi chụm đầu nhau an ủi - như thể thời gian trôi qua, làm tác phẩm , tạo chứng cớ sinh tồn- ngọn thông ấy, trong tiết tháng Tư mới chịu đâm nhành, những đoạn lá kim rụt rè, ngắn ngủn, xanh non, cho dù ngay dưới gốc thông, những khóm tulipán đỏ, vàng, rực rỡ, đă x̣e hết vẻ diễm lệ mùa xuân.

 

Gió bay bay, đuổi những cánh hoa táo trắng, lẩn xen vào nhành dẻ dại, hoa dẻ như ngọn nến trắng muốt, điểm nhụy vàng xinh xẻo, xếp thẳng tắp hàng, trong những chân nến xanh.

 

Orgona rắc thành bầu trời tím ngắt, phơn phớt hồng, hoặc trắng muốt, đuổi nhau dài, suốt dọc những con đường, những hàng rào, những viền men triền núi…

 

Lang thang phủ ngập nắng ấm tháng Tư, khát tâm t́nh ai thổ lộ - bỗng nghĩ xa gần, về những nỗi ngóng trông…

 

Có phải ḿnh cần học lại cách sống, cách nghĩ, cách thích nghi, cách hành động, và quan trọng nhất: cách yêu?

 

Có phải, ḿnh đă làm những ǵ phải làm cho cuộc sống, duy nhất một điều, chưa bao giờ cần làm cho ai, v́ chưa từng ai hiểu đúng, thứ ngôn ngữ của riêng ai?

 

 

Tháng Tư,

 

những thay màu vội vă của đất trời vĩnh cửu, trong muôn vàn trạng thái biến hóa của thiên nhiên.

 

Tháng Tư,

 

  mở ra chân trời, cùng nhau học lại,

 

 bài học đầu tiên : đến với nhau.

 

(2009. 04. 27. HN)