Trn Mng Tú

                                  Mt Gii Mây Mi

                                    Kh t triêu vân vô mch x (Bch Cư D)

 

Viết gi ch Đào Th Hi, hin thê anh Nguyn Ngc Bích.

Anh nhúc nhích người trên ghế, quay sang v, mun nói mt câu. Anh không nh rõ là mình đã nói xong câu đó chưa, thì mt đám mây t bên ngoài cun cun lun qua khe ca s máy bay, len vào. Khi đến gn anh, đám mây tung ra như mt tm chăn rng, cun ly anh. Anh thy mình m áp, nh tênh và chng khác gì con tm nm trong kén. Anh xoay nh người

mt cái, chiếc kén mây đã mang hn anh ra ngoài máy bay, th anh gia bu tri bnh bng, mênh mông, xanh biếc.

Anh nghe tiếng v gi ri rít: Anh ơi! Anh ơi! Và nhiu tiếng na theo sau, nhưng ri tt c ch còn li nhng âm vang u u trong thinh không?Anh c thế bay, bay lâu lm, cái kén mây vn ôm cht thân th anh. Đi đâu bây gi nh? Anh cũng không biết na. Thm chí anh không nh thêm được điu gì trước đó na. Anh nhm mt li hay m mt ra cũng thế thôi.

Trong chiếc kén mây này, tt c như không màu, ngoi tr bu tri xanh biếc ngoài kia đang bao bc chung quanh anh. Anh nh đến nhng phi v ca các Phi Hành Gia, anh có đi ti ch ca h không? Có tr v cùng vi h không? Hình như không thì phi. Anh chng nhìn thy ai mc nhng b qun áo cng knh vi nhng trang b để th c.

Có mt đám người đâu đi ti như đón anh, nhưng anh nhìn h không rõ nét, ch thy qun áo h như mây t li tan đi, nên h lúc vng, lúc đông.

Anh vươn vai mt cái, chui đầu ra khi cái kén, bây gi anh cũng ging h.

Nh tênh và bng bnh. Anh bt giác giơ tay đặt lên ngc mình. Ô hay, ti sao tim mình không đập? Anh đưa tay lên ngang mũi, không mt hơi th nào đi vào đi ra na. Anh

cúi nhìn xung tht sâu, và tht gn chung quanh mình. Anh không nhìn thy gì ngoài hai bàn chân, hai bàn tay mình, trng không.

Anh đã b li tt c: V, anh em, bn hu, nhng vic làm chung, riêng. Có tht anh b li không? Hay anh tr li. Có cái gì thuc v anh đâu. Anh chng s hu mt điu gì, mt vt gì c.

Anh có nh ngàn ngàn trang giy, anh có nh ngàn ngàn dòng ch. Nhưng anh không nh được nhng dòng ch trên nhng trang giy đó đã cha

đựng nhng gì.

Bây gi anh là mây hay là giy, là gió hay là đất, anh thc s không biết na?

Có mt gii mây rt mi bt đầu un lượn trên bu tri.

Ch đứng đó chơ vơ, chiếc áo quan màu trng, vòng hoa mu trng, ch ngơ ngác trong căn bung xa l, mt thành ph xa l, đất nước xa l.

Tai ch nghe tiếng nói mơ h nào đó ca anh, lúc tht gn, lúc tht xa. Có phi anh đang gi ch, hay là chính ch đang gi anh. Người ta by vi vã mt cái bàn th, để bc nh ca anh lên đó, bc nh có mái tóc trng xóa, trng như chiếc áo quan góc kia, cái góc có người bn tr đứng canh

gic ng cho anh.

Ng mt gic dài cho khe đi anh, ri sáng mai thc dy cùng ngày mi. Mi người đang ch anh, anh có rt nhiu vic để làm, nh không?

Linh cữu GS Nguyễn Ngọc Bích và hiền thê. Đứng bên trái là Trịnh Hội.

(Hình chụp tại Philippines)

 

Ch vn đang nói mt mình, ch nói mt mình t lúc anh theo đám mây trôi qua khung ca máy bay.

Anh đã được tr v thành ph nơi anh ch cư ng. đó người thân mang anh đặt vào mt chiếc giường g mi, đẹp hơn, và để mt ch không phi là nhà mình, cho thân bng quyến thuc nhìn ngm ln chót.

Anh bay lơ lng chung quanh cái không gian cht hp này. Cái không gian mượn tm ca rt nhiu thân xác.

Thân xác anh nm trong bn bc vách cht hp nhìn ra, mi người đang xếp hàng di chuyn chung quanh cái hình hài vô tri đó. Người ta ti ngm nghía anh, nói thm mt điu gì đó vi anh trong ngc h, h đi qua anh mà không biết anh đang đi qua h.

Người ta ti khá đông, anh cúi xung thm nhng git nước mt đang đầm đìa trên khuôn mt ch, hít hà hương thơm ca nhng cây nhang nghi ngút khói, chm tay vào nhng bông hoa mi người mang ti tng cho mình ln cui. Chao ôi! Sao nhiu hoa thế, trước kia anh chưa h được tng hoa nhiu như thế này. Hóa ra người ta thường tng hoa tht nhiu cho nhau khi người được tng không còn kh năng thưởng thc, l nh!

Anh nghe tiếng tng nim, anh nghe li phân ưu, tiếng mõ, tiếng kinh. Tt c nhng tiếng động nho nh đó, đối vi anh đều mang âm điu ca gió. Đến, ngưng li, ri bay đi.

Tình yêu, hương, hoa và nước mt ơi! Hãy bay đi, bay đi, bay đi, cùng vi gii mây này.

Ch hi đi hi li, ti sao anh đi nhanh như thế?

Anh đi nhanh như thế vì mây cun anh đi và anh đã chp vào nhng đám mây bên ngoài kia, trong bu tri kia, thành mt gii mây mi.

Nhng gii mây bay bao gi cũng đẹp. Vì nơi nó v là vô định.

(Kh t triêu vân vô mch x)

Thôi, ch đừng hi na, mi khi nh ti anh, ch hãy chy ra sân, kéo xung, ôm vào lòng mình mt gii mây mi nht.

Trn Mng Tú

3/17/2016