DoPhu-1

Đỗ Phủ - 2

Thu hứng

Côn Minh tŕ thủy Hán thời công

Vũ đế tinh kỳ tại nhân trung

Chức nữ cơ ty hư dạ nguyệt

Thạnh ḱnh lân giáp động thu phong

Ba phiêu cô mễ trần văn hắc

Lộ lănh liên pḥng trụy phấn hồng

Quan tái cực thiên duy điểu đạo

Giang hồ măn địa nhất ngư ông

 

Hứng thu

Ao nước Côn Minh công thời Hán

Bóng cờ vua Vũ rợp bon chen

Khung cửi bỏ bê nàng Chức nữ

Đá ḱnh cá quẩy gió thu lên

Vỏ chấu giạt trôi ch́m mây xám

Sương lạnh rơi hồng lớp phấn sen

Ngất trời quan ải đường  chim rẽ

Sông hồ ngất ngưởng một hơi men

 

Nguyệt dạ ức xá đệ

Thú cổ đoạn nhân hành

Thu biên nhất nhạn thanh

Lộ ṭng kim dạ bạch

Nguyệt thị cố hương minh

Hữu đệ giai phân tán

Vô gia vấn tử sinh

Kư thư trường bất đạt

Huống năi vị hưu binh

Đêm trăng nhớ em

Trống đổ người dừng bước

Nhạn kêu tiếng vút cao

Đường thu đêm sương trắng

Trăng rơi,  quê nơi nao

Anh em phân tán cả

Sống chết nay ra sao?

Thư về, thư chẳng tới

Chinh chiến măi ba đào

 

 

Đăng Cao

Phong cấp thiên cao viên khiếu ai

Chử thanh sa bạch điểu phi hồi

Vô biên lạc điệp tiêu tiêu hạ

Bất tận trường giang cồn cồn lai

Vạn lư bi thu thường tác khách

Bách niên đa bệnh độc đăng đài

Gian nan khổ hận phồn sương mấn

Lạo đảo tân b́nh trọc tửu bôi

 

Lên cao

Gió giật trời cao vượn kêu thét

Băi xanh cát trắng cánh chim về

Ào ào lá đổ lao xao tiếng

Cuồn cuộn sông dài suôi bến mê

Vạn dặm thu về đau ḷng khách

Trăm năm bệnh hoạn kéo chân lê

Gian nan khổ hận dài sưong tóc

Nghiêng ngả say mềm rượu chẳng chê

 

Lữ dạ thư hoài

Tế thảo vị phong ngạn

Nguy tường độc dạ châu

Tinh tùy b́nh dă khoát

Nguyệt dũng đại giang lưu

Danh khởi văn chương trứ

Quan ưng lăo bệnh hưu

Phiêu phiêu hà sở tự

Thiên địa nhất sa âu

 

Đêm khách

Cỏ mịn bờ gió động

Cột sào neo thuyền đêm

Sao buồng hờ cánh ruộng

Trăng ngời bóng nước lên

Văn chương, hừ danh vọng

Quan tước ư, bệnh thêm

Thênh thang ta phơi phới

Đất trời một cánh chim

 

Khách chí

Xá nam xá bắc giai xuân thủy

Đàn kiến quần âu nhật nhật lai

Hoa kính bất tằng duyên khách tảo

Bồng môn kim thủy vị quân khai

Bàn tôn thị viễn vô kiêm vị

Tôn tửu gia bần chỉ cựu phôi

Khẳng dữ lân ông tương đối ẩm

Cách ly hô thủ tận dư bôi

Chí khách

Đầu nam cuối bắc trên sông nước

Chim âu từng đám cánh chao ngang

Đường hoa khách viếng chưa kịp quét

Cửa bồng nay mở đón người sang

Chợ xa  cơm nước chưa đủ vị

Nhà nghèo rượu cặn chẳng ai màng

Thôi rót ra mời ông hàng xóm

Cách rào đối ẩm hát oang oang

 

 

Khương thôn

Tranh vanh xích vân tây

Nhật cước hạ b́nh địa

Sài môn điểu tước táo

Qui lkách thiên lư chi

Thê noa quái ngă tại

Kinh định hoàn thức lệ

Thế loạn tao phiêu đăng

Sinh hoàn ngẫu nhiên toại

Lân nhân măn tường đầu

Cảm thán diệc hư hí

Dạ lan cánh bỉnh đăng

Tương đối như mộng mị

 

Thôn Khương

Phía tây đỏ ráng mây

Mặt trời sà xuống đất

Cổng nghèo chim xáo xác

Khách đườngxa về đây

Vợ con kêu sửng sốt

Bàng hoàng lệ rơi đầy

Thời loạn thân phiêu bạt

Sống sót ư, chuyện may

Đầu tường hàng xóm đứng

Nh́n rồi ngậm ngùi thay

Đèn khuya đêm đối mặt

Thực hay là mộng đây

 

Tiểu hàn thực chu trung tác

Giai thần cưỡng ẩm thực do hàn

Ẩn kỷ tiêu điều đới hạt quan

Xuân thủy thuyền như thiên thượng tọa

Lăo niên hoa tự vụ trung khan

Quyên quyên hư điệp qua nhàn mạn

Phiến phiến khinh âu hạ cấp suyền

Vân bạch sơn thanh vạn dư lư

Sầu khan trực bắc thị Trường An

 

Trong thuyền ngày tiểu hàn

Thức ăn bỏ nguội mồm gượng uống

Ngồi so mũ áo những tiêu điều

Nước xuân  thuyền dựa từ trời xuống

Mắt ḷa hoa ngắm tưởng sương rơi

Nhởn nhơ bướm lượn buồm thơ thới

Nhẹ nhàng âu đậu nước sông trôi

Mây trắng núi xanh dài vạn dậm

Mắt trông phương bắc dạ khôn nguôi

 

 

Giang bán độc bộ tầm hoa

Bất thị ái hoa tức dục tử

Chỉ khủng hoa tận lăo tương thôi

Phàn chi dung dị phân phân lạc

Nộn diệp thương lượng tế tế khai

 

Bờ sông một ḿnh ngắm hoa

Yêu hoa đâu cứ yêu đến chết

Chỉ lo hoa tàn cùng tuổi già

Cành hoa nặng chĩu, rồi hoa rụng

Chồi non đến lượt nở ngay ra

 

Xuân dạ hỉ vũ

Hảo vũ tri thời tiết

Đương xuân năi phát sinh

Tùy phong tiềm nhập dạ

Nhuận vật tế vô thanh

Dă kính vân cẩu hắc

Giang thuyền hỏa độc minh

Hiểu khán hồng thấp xứ

Hoa trọng cẩm quan thành

 

Đêm xuân mưa lành

Mưa lành thời tiết đẹp

Xuân về, nẩy chồi xanh

Gió theo đêm lùa đến

Sương ẩm nhẹ mong manh

Dậm hoang, mây đen tụ

Thuyền chở, ngọn đèn xanh

Sáng dậy, mầu hồng ướt

Hoa trĩu cẩm quan thành