LaBanVaLamBan

 

bạn làm bạn

bạn từ thời thơ ấu hay thiếu niên, khi chưa vào đời, là mối t́nh vô cùng bền vững.

V́ nó hồn nhiên.[1]

Xa nhau hàng chục năm, bỗng gặp lại nhau, ta vẫn hồn nhiên tin cậy bạn. V́ sao ?

V́ chúng ta chẳng c̣n ǵ chung ngoài quá khứ nên chẳng có ǵ khiến ta ngại nhau ?

Khi ta không có tương lai chung, quá khứ vĩnh cửu tinh khiết ?

Đă vào đời, đă hết hồn nhiên, đă biết tính toán, đă học đánh giá, làm bạn với người khác ta, thậm chí trái ngược ta ở nhiều mặt, là cả một quá tŕnh khó khăn, khốn đốn, đằng đẵng, chỉ sơ ư bạc t́nh một tí thôi, coi như hết. Chính v́ thế mà đáng làm.

Được dịp làm bạn, t́m và hiểu tới cùng một con người khác ta nhưng đáng quư trọng là một niềm vui hiếm. Trả giá bao nhiều cũng nên làm ?

2011-05-17



[1] Mới đây thôi, ta học được điều này : có môi trường khiến người ta hồn nhiên ác ! Ngay từ tuổi thơ ? Ta không biết. Ta sợ.