PHĐ duy vật chủ nghĩa ?
Ai cũng biết, ta "là" "đệ tử" của Marx. Ta chưa hề phủ nhận điều ấy, người Ziao Chỉ vốn thuỷ chung mà, một chữ là thầy, nửa chữ cũng là thầy, hè hè…
Nhiều lần, công khai, ngay cả khi hệ thống các nước xhcn tự sụp đổ, ta đã "bảo vệ" tư tưởng của chàng trong nhiều lĩnh vực. Chí ít, ta khẳng định : không có triết lý của chàng, ta thật không thể hình dung được kiểu tư duy của riêng ta.
Khốn nỗi, chàng đã từng khẳng định : chàng là triết gia duy vật và là triết gia biện chứng. Nhưng "duy vật" ở chàng chẳng giống duy vật của bất cứ ai, kể cả Feuerbach ; "biện chứng" ở chàng chẳng giống biện chứng của bất cứ ai, kể cả Hegel.
Ta đã từng giải thích : trong tư tưởng của chàng, còn chưa rõ nét ngôn ngữ đời thường, những cụm từ "duy vật" hay "biện chứng" đồng nghĩa ; đó là cách suy luận đặc thù của chàng : con người là một thực-thể ba-chiều-kích, thống nhất vật-giới, sinh-giới và trí-giới. Đó là tư tưởng mà ta yêu.
Vậy, bạn đời ơi, trước khi gán cho ta cụm từ "duy vật", theo cách hiểu của bạn, hãy nhớ điều này :
a/ Ta, cũng như bạn, "duy vật" thật : không có vài chục kilô xương thịt gọi là Ta thì chẳng có gì có thể gọi là Ta cả. Người đời thích chụp ảnh gửi cho nhau vì thế : có thực mà !
b/ Ta, cũng như bạn, "duy sinh" thật : nếu Ta không là một sinh-vật có ngũ giác quan thì những gì bạn nghĩ và cảm sẽ chẳng bao giờ đến được với Ta.
c/ Ta, cũng như bạn, "duy văn hoá" thật : chúng ta biết suy nghĩ, tình cảm của nhau qua tiếng Ziao Chỉ. Chúng ta tìm nhau, tìm mình qua nó. Điều ấy khả thi : nó là của mọi người Ziao Chỉ và nó là của riêng từng người.
Còn con người có thể yêu nhau qua thứ ngôn ngữ ấy hay không ?
– dĩ nhiên là có !
– tới mức nào ? với nội dung nhân tình nào xuyên qua cách ứng xử nào với nhau, không chỉ bằng ngôn từ ?
– Ai mà biết được !
Đó là câu hỏi khắc khoải của mọi nền văn minh, của mọi đời người. Hè hè…
2010-04-04